T4. Th10 15th, 2025

Tôi vẫn nhớ như in cái đêm hè oi bức năm ngoái, khi cả đám bạn cũ tụ họp online trên app Tứ Sắc sau bao tháng trời bận rộn với công việc. Màn hình laptop le lói trong phòng tối om, tiếng cười rộ lên qua mic, xen lẫn tiếng “ù” vang vọng từ loa. Lúc ấy, tôi đang cầm lá Tướng đỏ cuối cùng, tim đập thình thịch, nghĩ bụng: “Thôi chết, nếu ăn được là ù thông luôn!”. Và rồi, đúng là ù thật! Cả bọn hét ầm lên, như thể vừa thắng World Cup. Đó là một trong những kỷ niệm đẹp nhất, khiến tôi nhận ra chơi Tứ Sắc online không chỉ là trò giải trí, mà còn là cách để níu giữ những sợi dây tình bạn giữa bộn bề cuộc sống. Nếu bạn từng chơi cùng hội bạn thân, chắc hẳn cũng có những khoảnh khắc “khó quên” kiểu này, phải không? Hôm nay, tôi lật lại vài trang “nhật ký” cá nhân, chia sẻ với bạn những kỷ niệm ấy – hy vọng sẽ gợi lên nụ cười cho ai đang đọc.

Kỷ niệm đầu tiên phải kể là lần “ra mắt” Tứ Sắc online với thằng bạn chí cốt từ thời sinh viên. Hồi đó, tụi tôi hay tụ tập ở quán net đánh bài offline, nhưng đại dịch ập đến, mọi thứ chuyển sang màn hình. Tôi tải app EV88 đại, rủ nó chơi thử. “Ê mày, luật Tứ Sắc giống phỏm mà, dễ ợt!” – tôi tự tin khoe. Ai dè, ván đầu tiên, tôi cứ nhầm cạ với sảnh, đánh ra lá 5 vạn xanh thay vì giữ lại ghép bộ. Nó cười ngặt nghẽo qua voice chat: “Trời ơi, mày đánh kiểu gì vậy? Tao ăn luôn thành tứ quý Pháo đây!”. Tôi thua te tua, mặt đỏ bừng dù chẳng ai thấy, nhưng rồi cả hai cười nghiêng ngả. Bạn có bao giờ tự hỏi, nếu không có những sai lầm ngớ ngẩn ấy, tình bạn có thêm phần dí dỏm không? Từ đó, mỗi lần chơi, tụi tôi hay “dí” nhau bằng kỷ niệm cũ, biến những ván thua thành chuyện cười bất hủ. Giờ nghĩ lại, chính cái vụ “lú lẫn luật chơi” ấy đã kéo tụi tôi gần nhau hơn, dù cách nhau nửa thành phố.

Rồi có một kỷ niệm hồi hộp đến mức tôi suýt “đánh rơi” điện thoại. Đó là dịp sinh nhật nhỏ của con bé bạn thân, cả đám lập bàn riêng trên SunWin để “chúc mừng” bằng vài ván Tứ Sắc. Không khí rộn ràng, ai cũng nạp xu tặng quà ảo, tôi thì đang “lì xì” bằng cách bluff: “Tao sắp ù rồi, mày đánh gì tao cũng ăn!”. Nhưng thực ra, tay tôi toàn lá thừa, từ Mã vàng đến Tốt trắng, chả ghép nổi bộ nào. Đến lượt thằng bạn ngồi cạnh – à không, ngồi “ảo” cạnh – nó rút nọc và đánh ra lá Xe đỏ. Tim tôi nhảy vọt: “Ăn! Ăn luôn!”. Ghép vào sảnh 7-8-9, rồi ù cái rụp. Cả bàn im bặt giây lát, rồi bùng nổ: “Trời ơi, mày hack app à? Sao may thế!”. Con bé bạn thì reo lên: “Chúc mừng sinh nhật tao bằng ù luôn hả? Yêu mày quá!”. Khoảnh khắc ấy, dù chỉ qua màn hình, tôi cảm nhận rõ ràng sự gắn kết – như thể tụi tôi đang ngồi quây quần bên mâm cơm thật. Bạn thử nghĩ xem, nếu không có Tứ Sắc online, làm sao để biến một ngày bình thường thành “huyền thoại” thế này? Đó là lý do tôi hay bảo, trò chơi không chỉ thắng thua, mà còn là những cú twist cảm xúc.

Nhưng không phải kỷ niệm nào cũng toàn màu hồng đâu. Có lần, giữa cơn mưa Sài Gòn tầm tã, tôi và hội bạn miền Bắc “chiến” trên BigBoss. Mạng lag kinh hoàng, đúng lúc tôi sắp ù – lá cuối cùng là Sĩ trắng – thì app giật, đánh nhầm ra Tốt xanh. Đối thủ – hóa ra là thằng bạn giả dạng nick lạ – ăn luôn, ù ngược tôi một nước. “Ơ hay, lag mà! Sao không chờ tao?” – tôi gào lên qua mic. Cả bọn cười ầm: “Thôi, mưa gió gì, tại mày đánh chậm quá!”. Thua oan thật, nhưng rồi tụi tôi chuyển sang bàn khác, vừa chơi vừa kể chuyện thời thơ ấu. Hóa ra, thằng bạn kia cố tình “chơi xấu” để trêu, và từ đó, “lag ù” thành biệt danh của tôi trong nhóm. Bạn có từng bị “phản bội” kiểu vui vẻ thế không? Những lúc ấy, tôi nhận ra, Tứ Sắc online dạy mình kiên nhẫn – không chỉ với bài, mà với cuộc sống. Thua thì thua, nhưng bạn bè vẫn ở đó, sẵn sàng “cứu vớt” bằng một ván mới.

Và kỷ niệm cuối cùng, có lẽ là sâu lắng nhất: Lần chơi với nhóm bạn xa quê. Một thằng lên Hà Nội làm việc, con bé khác du học bên kia bán cầu, nhưng nhờ ManClub, tụi tôi vẫn “gặp gỡ” hàng tháng. Ván ấy, tôi giữ bộ ba Tướng vàng, chờ ù thông để “khoe” với cả đám. Không khí chat rôm rả: “Nhớ hồi xưa đánh offline ở quán trà sữa không? Giờ online mà vẫn vui thế này!”. Khi ù thành công, tiếng vỗ tay ảo vang lên, kèm theo những câu “Miss you” lộn xộn. Lúc ấy, tôi chợt xúc động, vì Tứ Sắc không chỉ là bài bạc, mà là cầu nối – giúp những con người bận rộn tìm lại chút tuổi trẻ. Bạn hỏi tôi, chơi online có thay thế được offline không? Không hẳn, nhưng nó bổ sung, làm những kỷ niệm thêm phần kỳ diệu.

Nói chung, những khoảnh khắc chơi Tứ Sắc online cùng bạn bè đã khắc sâu trong tôi như một cuốn phim dài tập – có hồi hộp, có cười đùa, có cả chút drama. Chúng nhắc nhở rằng, giữa guồng quay cuộc sống, một ván bài có thể kéo ta về với những người thân yêu. Nếu bạn đang đọc và mỉm cười vì gợi nhớ gì đó, thì hay quá! Hãy rủ hội bạn thân một bàn đi, và ai biết được, kỷ niệm mới sẽ ra đời. Còn bạn thì sao, kỷ niệm Tứ Sắc yêu thích nhất là gì? Kể tôi nghe với, biết đâu chúng ta cùng “ù” một ván ảo nào đó. Chơi vui nhé, và giữ gìn những điều đẹp đẽ ấy!

By admin